Wednesday 13 September 2017

Du Lịch Trung Quốc 2016 Ngắm Cảnh Khung Cảnh Thần Tiên Nơi Hạ Giới Khi Ghé Thăm Cửu Trại Câu

Du lịch Trung quốc 2016 sẽ sở hữu các bạn tới khám phá địa điểm du lịch sở hữu phong cảnh tuyệt đẹp của quốc gia Trung Hoa chậm triển khai là thị thành Thành Đô cổ kính, Đó là ngọn núi nổi tiếng Nga My Sơn, chậm triển khai là Cửu Trại Câu – danh thắng đẹp nhất Trung Quốc nức danh sở hữu quần thể động thực vật phong phú được mệnh danh là "Thiên trục đường hạ giới" có 108 hồ nước tuyệt đẹp mỗi hồ lại sở hữu vẻ đẹp riêng biệt mà ít nơi nào sở hữu được. Đó chính là lý do Cửu Trại Câu lôi kéo khách du hý châu Âu, châu Mỹ và toàn toàn cầu tới thăm.

Ngày 1: Du lịch Trung Quốc 2016 trong khoảng Hà Nội – Thành Đô (Ẳn tối).

Sáng: Xe đón đoàn tại điểm hứa trước di chuyển ra phi trường Nội Bài làm cho giấy má cần phải có đáp chuyến bay VN552 vào lúc http://tinhhoa.net/ 13h10 – 16h15 đến Thành Đô. chỉ dẫn viên đưa đoàn về khách sạn nhận phòng, tiêu dùng bữa tối và nghỉ đêm tại Thành Đô.

Ngày 2: Du lịch Trung Quốc 2016 đến Thành Đô – Thông Phan (Ẳn ba bữa).

Sáng: các bạn tiêu dùng bữa ăn sáng và lên đường đi Thông Phan xẹp thăm thành cổ Thông Phan.

Tối: Đoàn nghỉ chân tiêu dùng bữa tối tại nhà hàng và tự do thăm quan Thông Phan về đêm sau ngừng thi côngĐây nghỉ đêm tại khách sạn.

Ngày 3: Du lịch Trung Quốc 2016 tới Thông Phan – Hoàng Long – Cửu Trại Câu (Ẳn sáng, trưa và tối).

Sáng: người mua dùng điểm tâm ở khách sạn, xe đón đoàn tham quan:

- Khu thắng cảnh Hoàng Long: địa điểm nức danh sở hữu hồ nước ngũ sắc, núi tuyết, khe sâu, rừng già. nổi bật hơn cả là bãi nham thạch giống như làn sóng uốn lượn ở dưới khe núi.

Chiều: Xe và hướng dẫn viên cộng người dùng vận động tới Cửu Trại Câu – nơi nổi danh là thiên đường hạ giới với phong cảnh tuyệt sắc hùng vĩ. người mua nhận phòng nghỉ ngơi.

Tối: Đoàn dùng bữa tối và các bạn tận hưởng khoảng ko gian trong sạch ở đây và nghỉ đêm tại khách sạn.

Ngày 4: Du lịch Trung Quốc 2016 đến Cửu Trại Câu (Ẳn sáng, trưa và tối).

Sáng: Đoàn tiêu dùng lót dạ sáng và tham quan:

- Cửu Trại Câu nổi tiếng sở hữu 12 đỉnh núi, 17 thác nước và 1 quần thể động thực vật phong phú năm giữa khu vực đá vôi sở hữu chiều cao từ 2000 – 4000 mét.

- Xe du hý sinh thái đưa đoàn xịt thăm 1 số hồ với phong cảnh tuyệt đẹp: Hồ Cửu Trại Câu, Hồ Ngũ Hoa, Hồ Gấu Trúc, Thác Trân Châu, Hồ Ngũ Sắc, Hồ Thiên Nga, Khu rừng Nguyên Thủy…

Tối: Đoàn dùng bữa tối và thưởng thức tiết mục đặc sắc của dân tộc Tạng (Chi phí tự túc) hoặc đi dạo vào ban đêm hưởng thụ không khí khoáng đãng tại đây và nghỉ đêm ở Cửu Trại Câu.

Ngày 5: Cửu Trại Câu – Thành Đô (Ẳn sáng, trưa & tối).

Sáng: các bạn tiêu dùng bữa sáng và dọn dẹp hành lý. Xe đưa đoàn về Thành Đô, trên đường về xịt qua:

- Mâu Ni Câu: Nơi lừng danh sở hữu cảnh sắc bỗng dưng nhãi có thác nước khi không và khu rừng nguyên sinh.

Tối: người mua thưởng thức bữa ăn tối và ngơi nghỉ ban đêm tại khách sạn.

Ngày 6: Thành Đô – Nga My Sơn (Ẳn sáng, trưa và tối).

Sáng: quý khách sử dụng bữa sáng, xe đưa đoàn đến có đỉnh Nga My Sơn là 1 trong "Tứ đại danh sơn" của Trung Hoa. Tham quan:

- Lạc Sơn Đại Phật: Là bức tượng Phật tạc trên vách đá lớn nhất thế giới sở hữu chiều cao 71 mét được tạc trong suốt 90 năm. Cho đến này, bức tượng đã 1400 tuổi được công nhận là Di sản toàn cầu năm 1996.

Tối: Đoàn nghỉ chân dùng bữa tối và nghỉ đêm tại Nga My Sơn.

Ngày 7: Nga My Sơn – Thành Đô (Ẳn sáng, trưa & tối).

Sáng: Đoàn ăn bữa lót lòng, xe và hướng dẫn viên cộng du khách thăm quan Nga My Sơn:

- Vạn Phật Đính: ngọn núi nức tiếng của Nga My Sơn. Chính tại đây, bạn sở hữu thể Nhìn vào bốn kỳ quan của Nga My: Nhật xuất, Vân hải, Phật quang đãng. Thánh đăng.

- Chùa Bào Quốc: địa điểm tổ chức nhiều hoạt động Phật giáo chính.

Chiều: Xe đưa đoàn trở về Thành Đô.

Tối: Mọi người ăn bữa tối và người mua có thể xem biểu diễn Xuyên Kịch là hình thức ca kịch tuồng cổ lâu đời của Tứ Xuyên (Chi phí tự túc) hoặc thăm quan ngắm cảnh Thành Đô về ban đêm. quý khách nghỉ ban đêm ở Thành Đô.

Ngày 8: Thành Đô – Hà Nội (Ẳn sáng, trưa).

Sáng: Sau lúc tiêu dùng điểm tâm tại Thành Đô, Xe đón quý khách tham quan các thắng cảnh nức tiếng như:

- Vũ Hầu Tự: là nơi thờ tụng vị quân sư Gia Cát Lượng và nơi sở hữu chiêu mộ của Lưu Bị thời Tam Quốc. Đây là 1 trong những đền thờ lâu đời nhất của Thành Đô.

- xã cổ Cẩm Lý: Khu thị trấn nổi danh nhất tại Thành Đô cuốn hút tất cả khách du lịch châu Âu bởi ko khí sôi động cũng như nét ẩm thực đặc biệt của Tứ Xuyên và vô vàn gian hàng đồ lưu niệm bắt mắt.

Mọi người tự do tìm tậu hàng hóa, đồ lưu niệm trước lúc lên sân bay làm hồ sơ thiết yếu đáp chuyến bay VN553 khi 17h15 – 18h25 về Việt Nam. Xe đón đoàn trở về điểm ban đầu. Chia tay các bạn và chấm dứt chuyến du lịch Trung Quốc 2016 thấp đẹp

Từ khóa: du lich Trung Quoc 2016

Các Ghi Nhớ Khách Du Lịch Thi���t Yếu Nhất Thời Điểm Đi Du L��ch Trung Quốc 2016

Trung Quốc là điểm đến thu hút phần đông khách du hý trên thế giới ko chỉ bởi phong cảnh đẹp hút hồn mà ở Trung Quốc còn có một nền văn hóa độc đáo. ngoài ra, khi đi du lịch Trung Quốc 2016 du khách cần tìm Đánh giá trước những lưu ý dành riêng cho du khách nước ngoài.

một. thời điểm đi du lịch Trung Quốc 2016

lúc đi du lịch Trung Quốc 2016 du khách ko cần quá bận tâm tới việc tuyển lựa thời điểm để mang thể xuất phát. Du khách có thể tới Trung Quốc quanh năm vì cương vực Trung Quốc trải dài đa dạng vùng miền và với hồ hết hoạt động nhiều diễn ra suốt cả năm. du lịch Trung Quốc 2016 còn tùy thuộc vào địa điểm nào bạn muốn đến, bạn thích tận hưởng khí hậu thế nào... Khí hậu của Trung Quốc rất phổ biến. Miền bắc sở hữu khí hậu sở hữu mùa đông hà khắc kiểu Bắc cực. Miền trung có khí hậu ôn đới hơn. Miền nam chính yếu là khí hậu tiểu nhiệt đới.

Bắc Kinh lạnh và gió vào mùa đông, mùa hè hot khô, trời đẹp nhất là vào mùa xuân và thu. từ tháng 12 tới tháng 2, khí hậu Bắc Kinh rất phù hợp cho các bạn mê say cảm giác lạnh và giá buốt, còn tháng 7 đến tháng 8 ở Thượng Hải sẽ là mùa mưa nên nếu bạn đi du hý sẽ không mấy thích thú.

Mùa thu ở Bắc Kinh tính từ lúc tháng 10, khi này khí trời mát mẻ và cảnh vật mùa thu thật hấp dẫn có phong cảnh thượng cổ huyền bí và lãng mạn. Nắng nhẹ cùng các đám lá vàng trải dài khắp trên Vạn lý trường thành, trên núi, lăng tẩm, cung điện, công viên... mang đến cảm giác ham thích cho du khách.

Du khách mang thể đến Trung Quốc quành năm.

2. Xuất nhập cảnh

lúc đi du lịch Trung Quốc 2016 bạn phải điền vào tờ khai giấy tờ XNC và hải quan theo loại sản xuất tại sân bay Quốc tế. lúc nhập cảnh vào Trung Quốc thì điền vào tờ khai nhập cảnh được phân phối trên phi cơ (hay tại cửa khẩu nhập cảnh nếu đi bằng trục đường bộ ) và tờ khai kiểm dịch. Bạn nhớ giữ lại các tờ khai XNC và tờ khai thương chính để lúc về cần sử dụng. khi xuất cảnh bạn không được mang theo giấy má, tài liệu của cơ quan, Đảng và nhà nước, nguyên liệu nổ, vũ khí và các vật liệu bị cấm khác. những dòng trái cây tươi ko được nhập vào Trung Quốc.Theo quy định của thương chính Việt Nam, mỗi tư nhân lúc xuất cảnh: ko được mang quá 3.000 đô la nếu như đi tàu bay. ko được sở hữu quá 500 đô la Mỹ, 5.000.000 VND và 5.000 NDT. các máy điện thoại di động, máy quay phim, máy chụp ảnh mẫu chuyên sử dụng cần khai rõ ký hiệu, số máy vào tờ khai XNC.

3. Kinh nghiệm sở hữu hành lý

lúc bạn chọn Trung Quốc khiến cho điểm tới cho kỳ nghỉ năm nay thì rẻ nhất bạn nên Phân tích thật kỹ. Bởi Trung Quốc khác với các quốc gia khác, đặc thù là hành lý không thể tùy nhân thể với theo các đồ vật mình thích.

đến Trung Quốc bạn ko sở hữu theo những trang bị nhọn bằng kim khí như dao, kéo, dĩa, thìa; vật liệu nổ, vũ khí và các nguyên liệu bị cấm khác. hạn chế mua về Việt Nam những mặt hàng như vậy hoặc đồ chơi bạo lực cho con trẻ. Do tầm giá giặt là cao, bạn nên mang theo bàn là, xà phòng. có theo đồ tiêu dùng cá nhân: thuốc men, máy sấy tóc… (nếu cần).

khi đi du lịch Trung Quốc 2016 bạn nên với theo các trang bị cá nhân cần yếu như: bàn chải đánh răng, thuốc uống, khăn mặt, bàn cạo…Thời tiết buổi tối ở Trung Quốc lạnh hơn so có ở VN vì vậy bạn nên với theo áo khoác nhẹ. Chú ý sao cho đồ sở hữu theo là vừa đủ và gọn nhẹ. mẫu quần áo bạn nên sở hữu theo thích hợp có khí hậu từ 3 độ C – 15 độ C, chọn lựa mẫu giầy phải chăng, chiếc đã đi quen chân vì phải đi bộ đa dạng. Trong đa số những khách sạn, ổ cắm điện chỉ tiêu dùng phích cắm ba chấu vuông, giả dụ với nhu cầu sạc pin cho máy móc, điện thoại bạn nên với theo ổ chuyển giắc cắm (Adapter).

đến Trung Quốc du lịch rẻ nhất chỉ http://tinhhoa.net/ mang theo hành lý thật nhẹ nhàng.

4. Kinh nghiệm trong khách sạn

Lưu ý cho những bạn ít đi du lịch: lúc tới bất kỳ khách sạn nào nhận phòng, bạn lưu ý rà soát, ví như thấy hỏng hoặc thiếu đồ vật phải báo ngay cho HDV biết, ví như ko khi trả phòng bạn phải bồi thường cho khách sạn các đồ bị hỏng hoặc thiếu mà bạn không gây ra.

giả dụ sử dụng đồ ăn uống với sẵn trong tủ lạnh của khách sạn, sử dụng điện thoại của khách sạn, bạn phải tự thanh toán tầm giá nảy sinh cho khách sạn lúc làm cho thủ tục trả phòng. lúc đi ra ngoài khách sạn, bạn nên với theo Card của khách sạn (thông thường sở hữu in địa chỉ và bản đồ) đề phòng đi lạc với thể tự mình lên taxi về khách sạn. Bạn cũng nên xin số điện thoại cầm tay của HDV.

5. Kinh nghiệm chuẩn bị đồ ăn

khi đi du hý Hồng Kông, Trung Quốc bạn nên chuẩn bị 1 ít thức ăn khô như muối vừng, ruốc, mì gói… đề phòng bạn ko quen ăn xì dầu, đồ ăn phổ biến mỡ. thường ngày những món ăn ở Trung Quốc sẽ không hợp khẩu vị du khách Việt Nam bởi độ cay, dầu mỡ... Trung Quốc ko sử dụng nước mắm, ớt tương.

6. Kinh nghiệm lúc đi mua mua ở Trung Quốc

Nhìn chung hàng hóa bên Trung Quốc rất nhiều cả về mặt hàng, chủng mẫu tới chất lượng và giá cả. lúc tậu hàng tại Trung Quốc, bạn nên chọn kỹ và mặc cả giá (vì tập quán tìm bán của người TQ kể thách rất cao). khi đi sắm tậu nên với theo một máy tính nhỏ. nói cả lúc HDV với nhã ý giúp bạn tậu sắm, bạn cũng nên lưu ý cân kể và tham khảo giá cả trước khi tậu, tránh xảy ra mọi hiểu lầm đáng tiếc nuối.

Tại Trung Quốc Đại lục, du khách ko cần phải tốn rộng rãi tiền "tip" cho nhân viên dùng cho.

Vấn đề vệ sinh: tại những khu vực du lịch như Cố Cung, chùa, đền tưởng niệm… vệ sinh được quản lý chặt chẽ. nếu như ai khạc nhổ, bỏ rác xuống tuyến đường, vệ sinh ko đúng nơi quy định sẽ bị phạt rất nặng.

Vấn đề văn hóa: Trong giao thiệp, du khách nên tránh chuyện trò hay nhắc tới các vấn đề "nhạy cảm" can hệ tới chính trị, những khó khăn về biên giới, lịch sử chiến tranh. Người Trung Quốc rất thích bạn hỏi về nền văn hóa của họ.

Từ khóa: du lich Trung Quoc 2016

Tuesday 5 September 2017

Người Tu Luyện Liệu Sẽ Làm Nên Được Thứ Gì Mang Lại Đời

Sống ở đời này, đã khiến người thì ít ra cũng phải mang lại lợi ích cho xã hội, cho gia đình họ hàng. Vậy người tu luyện không màng danh lợi, ko mơ sang giàu phú quý, thì họ làm được gì cho thế cục này.

Dưới đây là câu chuyện kể lên rằng đã khiến người thì phải hữu dụng cho xã hội.

tương truyền rằng khi Lão Tử cưỡi trâu xanh đi qua cửa Hàm Cốc với gặp một ông lão tóc bạc trên 100 tuổi. Ông nhắc ông đã hưởng 1 thế cục thanh bình và thanh nhàn, còn những người khác lại khốn khổ đối có nguyện vọng của họ. Lão Tử bảo ông hãy mang lại một hòn đá và một viên gạch, hỏi ông lão chọn thứ nào. Ông lão đã chọn viên gạch. Lão Tử lại hỏi:

"Hòn đá sống lâu hay viên gạch sống lâu ạ?"

Ông lão nói:

"Đương nhiên http://minhbao.net/ là hòn đá".

Lão Tử thanh thoả cười nói:

"Hòn đá trường sinh hơn nhưng mọi người không chọn, viên gạch đoản thọ nhưng mọi người lại chọn, chẳng qua là có tác dụng và vô dụng. Vạn vật cũng thế. Thọ tuy ngắn mà có ích, mọi người đều chọn, đều thích, đoạn mà ko đoản. Thọ tuy trường nhưng ko mang tác dụng, mọi người bỏ qua, mặc nhiên bỏ quên nên trường mà lại đoản".

Câu chuyện rõ ràng nhắc lên một đạo lý rằng, đã làm cho người trong cõi đời này thì phải mang đến ích lợi gần nhất là cho người thân gia đình, tiếp tới là bạn bè thân quyến, xa hơn là cho phường hội. Người như thế mới là hữu ích, còn như vị lão niên, sở hữu sống tới vạn năm mà chẳng giúp ích gì cho người nào thì liệu với ai cần đến ông. Hay vị Tien Zhong chỉ vì bảo toàn tính mạng mà trở thành người vô ích, há không hề uổng một kiếp làm người.

Vậy thì những người tu luyện rời xa trần ai, lên núi sâu rừng già để tu Đạo theo phép tu luyện của Đạo gia thì không phải là vô dụng, còn các nâng cao nhân đi vân du nhận của bố thí thì thấp cũng là chẳng sử dụng được, vì họ mang giúp ích được gì cho cuộc thế này, mà còn là gánh nặng của thị trấn hội. Người tu luyện tâm không màng lợi danh, vậy hỏi họ sống trong cuộc đời này giả dụ không vì danh lợi thì vì cái gì?

Thực ra câu chuyện trên là để phê phán những người không có lý tưởng sống, sống thế cục vô vị, họ không mất gì cả nên cũng chẳng được gì. những người này sao với thể đem so có người tu luyện .

Sống trong đời ai cũng phải có lý tưởng sống, người muốn sung túc thì kiếm kế kinh doanh, người muốn được nổi tiếng, thì học làm diễn viên, ca sĩ. Còn người tu luyện, họ muốn đi tậu ý nghĩa nhân sinh, muốn thoát khỏi khổ đau của đời người nên theo phép tu Phật, tu Đạo. Thế nên, họ cũng là người trong xã hội này, chỉ khác người ta ở dòng hoàn hảo sống.

Người muốn kinh doanh thành đạt phải bỏ bao tâm sức, nào là sắm vốn, địa điểm buôn bán, phải Đánh giá nhu cầu quý khách, lúc nào cũng tất bật. Còn người muốn nổi danh thì phải khổ luyện, từ bề ngoài, học vấn, bí quyết đi đứng, chuyện trò, tất tần tật mọi thứ để có thể hóa thân vào nhân vật và làm cho rung động trái tim khán giả.

Người tu luyện cũng vậy, họ cũng phải đánh đổi phần đông thứ để làm bậc chân tu. Người tu luyện chân chính khi bị đánh, bị nhục mạ, thậm chí còn bị người ta nhổ nước miếng vào mặt, vẫn phải nhẫn nhịn, và thậm chí cũng ko được để tâm oán thán. Người tu luyện đối mặt có mĩ nhân tuyệt sắc, cũng ko được động tâm mang chút tơ vương, như bí quyết tuyến đường nâng cao khổ sở khước từ Tây Lương Nữ Quốc.

Chạy theo danh lợi sắc thì dễ, nhưng giữ vững tâm mình đầu tiên thảy cám dỗ không phải chuyện thuần tuý. giả như con đường nâng cao ngày ấy không vượt qua được quan ải mỹ nhân này, có nhẽ đường tu luyện của ông đã kết thúc, và hành trình tu luyện cực khổ về miền tây thiên đó coi như bỏ sông bỏ bể.

Tu luyện chẳng phải là con đường tiện dụng để các ai xốc nổi tạm thời vì chán lánh hồng trần mà bước vào. Tu luyện là tuyến đường gian khổ, tu luyện bỏ những thứ ko phải chăng của phần xác giết con người. Liệu trong chúng ta, người nào với thể như thái tử Tất Đạt Đa trong khoảng bỏ cả vương quyền để làm 1 tu sĩ khất thực nơi thế nhân.

Trốn vào núi sâu rừng già cũng chỉ là một phương phương pháp để giữ tâm ko sa ngã, sống trong chốn lợi danh phù hoa này mà có thể giữ tâm ko động, ko để bị cuốn trôi theo mẫu mới là khó nhất.

sở hữu người vẫn sẽ nhắc rằng, kinh doanh thì kiếm lợi cho bản thân, gia đình và khiến cho giàu cho thị trấn hội; người ca sĩ diễn viên ngoài tạo được danh tiếng cho bản thân thì còn phát triển nền nghệ thuật nước nhà, làm đẹp cho đời, cho đất nước; còn người tu luyện thì làm được gì cho đời?

Thực ra, kinh doanh muốn phát đạt phải theo đạo kinh doanh, khiến cho nghệ thuật muốn vun đắp tăm tiếng trong khoảng thời gian dài thì mẫu tâm người nghệ sĩ rất quan trọng. giả dụ người buôn bán trái đạo đức thì họ không những hại cho gia đình mà còn hại cả xã hội. Người nghệ sĩ ví như ko sở hữu mẫu tâm cao quý thì họ thuận tiện vì tiền mà tạo ra các thứ nghệ thuật biến dị đầu độc thế nhân. Thế nên, người mang lại lợi ích cho xã hội là người tu luyện hành theo Đạo, chứ chẳng phải là người theo nghành nghề gì.

Người tu luyện nếu ko buông bỏ được lợi danh sắc, sa ngã vào thói hư tật xấu của cõi tục, không tuân thủ môn quy tu luyện, thì cũng chính là cái họa loàn phường hội, ví như với vị sư nào chậm triển khai ở đất Thái, du hành phi cơ, tay ủ ấp gái đẹp, hay chuyện dựng chùa lập miếu để trục lợi, kết bè tạo phái.

Còn người tu luyện chân chính thì sao? nếu người nào một lần đến quốc gia hạnh phúc nhất toàn cầu là Buhtan, người ta sẽ thấy tất cả người dân tại đây đều là người tu Phật, họ một lòng kính ngưỡng Thần Phật, từ vua chúa cho tới thường dân. Hạnh phúc của họ ko tới từ việc sở hữu bao lăm tiền. Cuộc sống bình dị, hòa hợp mang tự nhiên, họ ko phải tất tả chạy theo mọi thứ, cũng không phải làm quần quật cả ngày để phục vụ được thật nhiều tiền nhằm thỏa mãn các ham muốn ko mang điểm giới hạn.

phải chăng Đó chính là điều mà người tu luyện chân chính mang lại? tốt họ chính là lời nhắc nhở chúng ta đi chậm lại trên đường bôn ba tăng tả này, và khuyên chúng ta giữ mình ở trong Đạo, sống biết hành thiện, và chớ khiến cho việc ác vì nhân quả luân hồi, thiện ác đều có báo.

1 nâng cao nhân vân du dầm dãi nắng mưa, đánh đổi hết thảy tiền tài vật chất của bản thân, mong nhận được của bố thí, cũng chỉ là để kêu gọi chút thiện lương nơi con người. Người bố thí chính là người đã hành việc thiện, tích đức, mai sau vì mối nhân duyên thiện lành này mà được phúc báo, những thâm độc bởi vậy mà mang thể tiêu tán, nên vân du khất thực còn gọi là hóa duyên.

Đạo của Lão tử ngày xưa chính là dạy con người sống Chân, Pháp của Đức Thích Ca Mâu Ni ngày ấy chính là khuyên con người hành Thiện. từ chậm tiến độ, muôn dân với được cuộc sống an hòa, thái hoà, người dân luôn trong tâm thái ung dung, ko tranh không đấu, cuộc sống thần tiên.

Vậy thì, đâu là hạnh phúc và lợi ích thực thụ mà phố hội hiện nay cần đến? có lẽ mỗi chúng ta hãy tự đặt cho mình nghi vấn này, trước lúc hỏi rằng, người tu luyện thì khiến được gì cho đời?

Từ khóa: tu luyen

Đạo Sĩ Tu Luyện Ba Trăm Năm Trên Núi Sâu Rừng Già Kể Về Bí Hiểm Về Công Năng Đặc Dị

Trên nhân gian này với tồn tại các người tu đạo, đặc thù trong các núi sâu rừng già, họ đã từng sống rất lâu, sở hữu người đã sống mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm. Điều này nói ra có thể rộng rãi người sẽ ko tin nổi … Dưới đây là câu chuyện được nhắc lại của một người như vậy.

trước hết xin được kể rõ, bài viết này không phải là câu chuyện hư cấu. những gì được viết được nhắc, hoàn toàn đều là các trải nghiệm chân thật, cảm ngộ chân http://minhbao.net/ thật của bản thân tôi. những vị có thể tin, cũng sở hữu thể ko tin, nhưng mong những vị hãy tu tích khẩu đức, đừng sở hữu tạo nghiệp chướng cho bản thân mình.

các người thường ngày trông thấy "300 năm" trong tiêu đề, nhất quyết sẽ cho rằng tôi đang khuếch khoác, nhưng tôi xin nói sở hữu các vị rằng, tuổi thật sự của tôi xác thực là 330 tuổi, cũng chính là đề cập rằng tôi sinh ra vào giữa các năm Khang Hy triều đại nhà Thanh. Kỳ thật, 330 tuổi cũng chẳng thể nói là rất già, các người hơn 2.000 tuổi tôi đều đã đích thân gặp qua, nghe đề cập còn có các người sống trên 5.000 tuổi ở thế gian, chỉ là không có cơ hội gặp được mà thôi.

Tôi là người Thành Đô, thức giấc Tứ Xuyên, giữa các năm Ung Chính, vì để hạn chế chiến loạn, Anh chị chúng tôi chạy nạn đến núi Đại Ba, miền bắc thức giấc Tứ Xuyên, nhưng ko may gặp phải lở đất, rút cục chỉ sở hữu 1 mình tôi may mắn thoát được, năm chậm triển khai tôi 30 tuổi. Về sau tôi bị lạc các con phố trong núi, tự mình đã đi lang thang trong suốt mười mấy ngày liền, ngay chính vào khi gần bị đói chết, một vị Đạo sĩ đã cứu sống tôi. Vị Đạo sĩ này chính là sư phụ của tôi sau này, lúc Đó ông đã ở trong núi Đại Ba tu luyện hơn 700 năm. từ Đó, tôi liền đi theo ông bắt đầu tu luyện. Ở đây cần phải nói rõ, tôi và sư phụ tuy đều là Đạo sĩ, tu luyện Pháp môn Tam Thanh, nhưng chúng tôi ko phải là Đạo giáo, ko với một chút quan hệ gì sở hữu Đạo giáo cả.

Sư phụ của tôi là người của triều đại nhà Đường, tuy đã tu luyện hơn 700 năm rồi, nhưng ông nhìn còn trẻ hơn tôi lúc Đó rộng rãi. Bởi ông đã tu luyện tới rốt cuộc rồi, dù mang cố gắng thế nào cũng ko tu luyện lên trên được nữa, vậy nên đã thu tôi khiến cho đồ đệ, truyền thừa Đạo chính thống trong môn tu luyện này của chúng tôi. Mọi người nhất thiết sẽ không nghĩ được rằng, công pháp tu luyện trong môn này của chúng tôi, khôn cùng vô cộng thuần tuý, đặc trưng phù hợp cho những người lười biếng, bởi vì công pháp của chúng tôi chính là ngủ.

Sau lúc sư phụ truyền công pháp tu luyện cho tôi xong, lần trước nhất tôi đã ngủ hơn 1 tháng, sau khi tỉnh giấc dậy cơ thể mang những biến đổi rất lớn, toàn bộ đã thay đổi thành một người khác vậy, khỏe mạnh hơn trước đây tất cả. Sau ngừng thi côngĐây, ông lại bảo tôi đọc "Đạo Đức Kinh", đọc xong kinh thư lại đi ngủ. Cứ ko dừng đọc kinh thư, nằm ngủ tương tự, một lần dài nhất, tôi đã ngủ 1 giấc hơn 2 năm. Cứ lặp đi lặp lại ko dừng như vậy, 1 mạch tu luyện tới hơn 60 năm, rút cục tôi đã đạt tới cảnh giới tiểu thừa (thiên mục đã mở, đại chu thiên phần đông đều đã được đả thông). khi này tôi đã tu luyện được rộng rãi công năng đặc dị, nếu như tịch cốc (nhịn ăn nhịn uống mà không mệt mỏi), thuật ban vận, chuyển động trên không, tha tâm thông, thấu thị luôn tiện, v.v….Cũng phải kể thêm, đề cập diễn ra từ bắt đầu tu luyện, tướng giả mạo của tôi như ngừng lại ở tuổi 30, mãi cho tới tận hôm nay cũng ko mang bất cứ sự thay đổi gì.

Tu luyện đến cảnh giới tiểu thừa, sư phụ bảo tôi trở lại cõi người đi vân du. Sư phụ nhắc, giả dụ tôi chìm đắm vào danh lợi thanh sắc, bị thế giới phồn hoa làm mờ mắt, thì không cần trở về núi tu luyện nữa, tôi có thể tự mình chọn trục đường sau này. ví như sau 3 năm, tôi vẫn không bị sa ngã, thì hãy trở về núi Đại Ba tu luyện, ông sẽ chỉ đạo tôi tiếp tục tu luyện công pháp tiếp theo.

Vân du ở bên ngoài rất khổ, quy định cũng phổ thông. Thứ nhất, trong người đời ko được dùng bất nói công năng đặc dị nào, trước lúc xuống núi sư phụ đã khóa hết công năng của tôi, bao gồm cả tịch cốc, bởi trong thời gian vân du, tôi tự mình nghĩ bí quyết khắc phục vấn đề ăn uống. Thứ 2, ko được đụng đến tiền nong, chỉ có thể duyệt phương thức xin ăn để với được thức ăn. Thứ ba, còn sở hữu tất cả giới luật, đánh cắp, dâm tà, uống rượu, v.v….giống như những quy định trong Phật giáo. Sư phụ sở hữu thể dùng thiên nhãn thông giám sát tôi mọi lúc mọi nơi, giả dụ tôi phạm phải bất cứ quy định nào, thì sẽ không còn có cơ hội đi theo sư phụ tu luyện nữa.

Sau khi rời khỏi núi Đại Ba, tôi trước tiên đi đến Vị Nam vùng Thiểm Tây, sau ngừng thi côngĐây lại đi Đồng Quan. Ở Đồng Quan, tôi rút cuộc đã phải tự giải quyết vấn đề ăn uống. Bởi vì tướng giả mạo của tôi là 1 người đàn ông khỏe mạnh của tuổi 30, xin ăn hết sức khó khăn, thường hay bị mắng, chẳng sở hữu mấy người nào đồng ý bố thí cho tôi cả. Ở Đồng Quan tôi đã làm mướn cho 1 nhà địa chủ họ Lưu, chỉ cần có chỗ ăn chỗ ngủ, ko cần tiền công. Địa chủ rất lấy khiến vui mừng, cũng đồng ý mang tôi. Tôi cũng không sở hữu tâm trạng muốn đi những nơi khác, ở nhà địa chủ họ Lưu, thái bình trải qua 3 năm, rất may là ko sở hữu phạm giới nào cả, thời hạn 3 năm đã hết, tôi lại trở về núi Đại Ba, bên cạnh sư phụ.

những tháng ngày sau này chính là ko dừng tu luyện, cứ cách 35 năm một lần, đều sẽ phải xuống núi vân du mấy năm, với các khi sư phụ sẽ cộng đi vân du sở hữu tôi, lúc chậm triển khai tôi không có bí quyết nào làm biếng nữa, không thể sống thảnh thơi như ở nhà Lưu địa chủ nữa, mà mỗi ngày đểu cần phải ra ngoài xin ăn. Vân du phổ biến năm tương tự, hết thảy chua ngọt cay đắng, phong ba bão tố của thế gian đều đã trải qua hết cả, nhưng ý chí tu luyện của tôi trước sau chẳng hề bị lay dộng. Đối mang các thay đổi triều đại, thế sự biến hóa của cõi trần, chúng tôi xưa nay đều không can thiệp, bao gồm cả những tai nạn và chiến tranh kia, chúng tôi sớm muộn chẳng hề quản. Vì những thứ này đều là mang định số, người nào loàn động, thì người chậm tiến độ sẽ phải lãnh tai ương.

Tôi biết trong trần gian có gần như rất phổ quát người có hứng thú mang tu Đạo, nhưng họ ko rõ được rằng tu Đạo cần phải chịu cất đông đảo mẫu khổ, phải trải qua bao lăm dày vò và ma nạn. Chỉ pha mấy ấm trà, hẹn vài người bạn, ngồi mà luận đạo, Đó ko phải là tu luyện, mà là nghỉ ngơi. Tu luyện thật sự, là phải trải qua gần như dòng khổ.

Sau khi tu luyện hơn 200 năm, nhắc 1 cách chuẩn xác là một năm trước lúc triều đại nhà Thanh sụp đổ, sư phụ của tôi chết thật, trong khoảng ngừng thi côngĐây về sau trường phái tu luyện của chúng tôi chỉ còn lại 1 mình tôi. chỉ tiêu sau cùng của tu Đạo chính là đắc Đạo thành Tiên, để sở hữu được sự vĩnh hằng của sinh mệnh, nhưng pháp môn tu luyện này của chúng tôi cao nhất chỉ với thể tu đến "ngũ khí triều thiên", bí quyết trường thọ bất lão vẫn còn một quãng rất xa. Sau lúc sư phụ từ trần, thi hài ông chẳng phải bị mục nát, tôi đem nó bảo tồn trong một ngôi miếu cũ ở Hán Trung, về sau nơi này bị chiến tranh phá hủy, nhục thân của sư phụ cũng bị hủy luôn trong Đó. Thực ra, đây cũng không mang gì phải tiếc cả, chẳng qua chỉ là 1 lớp da giết thịt mà thôi.

Sau lúc sư phụ mất, tôi phải độc tu 1 mình. Đối sở hữu 1 người tu luyện trơ khấc mà đề cập, chiếc khổ to nhất, chính là cô quạnh quẽ và trơ khấc. mang các lúc ngồi thiền 1 năm, sau lúc xuất định được mấy ngày rồi lại nhập định tiếp, mười mấy năm ko thấy một bóng người, không đề cập 1 lời nào là chuyện rất thường ngày. Vì để giải quyết đơn chiếc buồn tẻ, tôi thích đi vân du, tính từ lúc năm 1960, tôi vừa đi vân du vừa tiếp diễn việc tu luyện của mình.

Đợi tới măn 1988, loại năm xảy ra vụ hỏa hoán vị to ở núi Đại Hưng An, tôi chung cuộc đã tu luyện đến cảnh giới cao nhất trong môn của chúng tôi là "ngũ khí triều thiên". lúc này, công năng đặc dị của tôi, đã đạt đến cao độ trước nay chưa từng sở hữu, trên căn bản những công năng mà bạn từng nghe nhắc thì tôi đều sở hữu hết cả, hơn nữa công lực lớn mạnh, hoàn toàn ko phải là thứ mà những người với công năng đặc dị trên dương thế kia mang thể so sánh được. Hơn nữa từ chậm tiến độ về sau, các lúc vân du, tôi với thể không còn cần phải tuân thủ pháp giới nữa, công năng đặc dị cũng mang thể sự dụng tùy ý rồi, nhưng điều kiện trước hết là ko được phép can thiệp vào bất cứ sự tình nào của trần thế con người, dẫu cho là 1 việc nhỏ rất là vặt vãnh cũng không được, nếu như ko sẽ gặp phải báo ứng, hoặc công năng bị mất đi.

Từ khóa: tu luyen